Thứ Tư, 23 tháng 2, 2022

HỜN

 


HỜN

 

Ta về lạnh buốt sương đêm

Cỏ xưa lủi thủi nằm im ven đường

Nũng hờn mãi cũng đoái thương

Vẫy tay với kẻ dở ương thủa nào

Một dòng kỷ niệm xôn xao

Dư âm dội lại chênh chao hồn người

Lạ - quen ôm lấy nhau cười

Dửng dưng cũng chỉ có người hận ta

Thôi mà khổ sợi tóc già

Lây thêm vài sợi thành già đều nhau

Đêm thương nhuộm có một màu

Không ưng bật khóc hờn sau đêm buồn…

 

23-02-2022

Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét