Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2000

SÔNG – NÚI



Núi cao chi lắm
Núi ơi?
Dòng sông in núi
Chao ôi…
Ngắn lùn…
Bồi hồi

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2000

NHỮNG TIẾNG THAN


 Ai ra đi sao mà đột ngột
Không nghe tiếng khóc gọi đằng sau
Đứa trẻ kia có biết gì đâu
Mắt tròn xoe đứng nhìn ngơ ngác
Nhìn mẹ nó đang kêu đang khóc
Nó nhìn và sợ hãi nhân lên

Thứ Tư, 23 tháng 8, 2000

VẦN THƠ THẤT VỌNG



Tôi đi tìm những vần thơ
Mây trôi gió cuốn
Thơ
Theo đi rồi…
Nay trời
Gió lặng mây im

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2000

TRỐNG VẮNG

 

 


TRỐNG VẮNG

 

Đưa em đi       về        bên kia sông

Kìa pháo nổ

Kìa xe đưa          người đón

Anh cứ nghĩ    em theo chồng là hết

Là chẳng còn              vương vấn           điều chi.

AN ỦI



Sao lại thiếu của em đôi mắt
Lỗi lầm chi? Sai phạm điều gì
Cuộc sống vần xoay thay đổi mỗi ngày
Em vẫn biết, tiếc là… không nhìn thấy…
Những lời kể báo đài hay như vậy
Những sắc mầu khó thật khó bàn tay

Thứ Hai, 21 tháng 8, 2000

ANH VÀ MÙA ĐÔNG

 


 

ANH VÀ MÙA ĐÔNG

 

Anh đợi em   ghế   công viên        lộng gió.

Những           cụm cỏ non                nằm ngủ ngon                      bên      anh lặng lẽ.

Hàng cây       lung lay          vươn tay        theo chiều gió,

Và anh vẫn       ngồi đó        chờ em.

Em vô tình          để       lòng anh lạnh giá

NAM ĐỊNH QUÊ TÔI

 

 


NAM ĐỊNH QUÊ TÔI

 

Nam Định ơi…

Quê tôi đó

Tôi gọi tên     tha thiết

Xa quê rồi

Biết bao nhớ với thương

Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2000

CÔ GÁI TÓC VÀNG

 

 


CÔ GÁI TÓC VÀNG

 

Ôi                    cô gái              mái tóc vàng             rực rỡ

Sao để tóc          bay hoài           làm rối                 trái tim này.

Và khơi bùng            ngọn lửa trong tôi

Cứ rạo rực cháy mãi không thôi.

Ơi        cô gái                      mái tóc vàng

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2000

TỰ HÀO VIỆT NAM

 


 

TỰ HÀO VIỆT NAM

 

Ôi Việt Nam  đất    nước anh hùng

Đã       hiến dâng      bao chiến sĩ   kiên trung

Chiến đấu                  hi sinh            vì màu xanh             của Tổ quốc.

Để hôm nay tôi lớn lên        trong hòa bình

Vui sướng bao nhiêu           chẳng còn      nước   mắt khổ đau.

QUÊ DẬY SỚM


Gà vừa gáy
Trời đêm hừng sáng
Ánh trăng tàn
Tiếc những ánh sao tan
Một bóng thức
Giường đơn