ANH VÀ MÙA ĐÔNG
Anh đợi em ghế công viên lộng
gió.
Những cụm cỏ non nằm ngủ ngon bên anh lặng lẽ.
Hàng cây lung lay vươn tay theo chiều gió,
Và anh vẫn ngồi đó chờ
em.
Em vô tình để lòng anh lạnh giá
Như cái lạnh của
mùa đông
Khi anh ngồi chờ em
chưa đến
Mà thời gian vẫn
chạy trôi chạy trôi.
Này em ơi anh vẫn ngồi
đây dưới trời đông lạnh giá
Chờ em trong khắc
khoải nhớ mong
Chờ em trong từng cơn tuyệt vọng,
Để giờ đây anh đã hóa đông rồi.
Đông dìu anh đi
qua nhiều miền lạnh giá
Nhưng lại đầy niềm vui không ai lỗi hẹn bao giờ…
08.2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét