Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2025

HỐI TIẾC

 

 


HỐI TIẾC

Thơ Thất ngôn

(Gieo vần liền)

 

Em từng có rất nhiều mong muốn

Nhưng có thể dường như đã muộn

Mọi thứ xa dần giấc mộng suông

Tự tay em đã lặng lẽ buông

 

Em thực sự chưa bao giờ hiểu
Cũng có thể chưa từng quẫn – thiếu

Sự nuông chiều tự hại bản thân
Mất rồi tìm lại được mấy lần

 

Không trân trọng những gì đang có

Chỉ ngưỡng mộ tình yêu ngoài đó

Em chạy theo mượn – trộm tình yêu

Cũng sẵn sàng chẹp miệng bước liều

 

Những mâu thuẫn hôn nhân dần lớn

Những hành xử biến thành quá chớn

Sự bốc đồng bộc phát nhiều hơn

Ra khỏi nhà em mới dứt cơn

 

Một lựa chọn thiếu điều tỉnh táo
Đã nghĩ đúng nên em dứt áo

Mộng hão huyền từng mảng phơi ra
Bây giờ là: “thật bất công mà”

 

Giọt nước mắt vẫn còn bảo thủ

Nghĩ phẩm giá của mình to bự

Say nắng thôi sẽ tỉnh ngay à

Khoảnh khắc nhầm sẽ được thứ tha

 

Tư duy ấy của em thật lạ
Có thành quả giờ thì muốn phá

Kiên định cùng mượn – trộm tình yêu

Ở ngoài kia dư – rảnh còn nhiều…

 

11/10/2025

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét