Cô nhạn xuất quần: câu thơ cuối có vần khác với những vần còn lại.
UỐI HẠ
(Cô Nhạn Xuất Quần)
Trưa hè lửa quái tựa như rang
Gió cuộn mây đen phủ xóm làng
Âm thầm nước chảy khắp đường hang
Trời quang Bách Hợp xoè bông trắng
Đất tịnh Hoàng Hoa nở cánh vàng
Ríu rít chim bầy vui múa lượn
Quanh nhà mát mẻ thật bình an.
Nguyệt Nguyễn.
Tiền Giang. 11/7/2024.
HOÀNG HÔN NHỚ
Buông dài vệt nắng cửa hoàng hôn
Lữ khách về ngang bước mỏi dồn
Gió trở đông gầy hoe cuộng lá
Sương đùn cỏ úa sậm triền thôn
Thời gian chẳng thốt mà đi biệt
Kỷ niệm hằng ghi cũng để tồn
Vén mảnh lam chiều tay gợn khẽ
Gom đầy sợi nhớ kẻ nhoài trông!
(Nguyễn Quốc Bình)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét