TRANH ĐÊM
Đêm
Trăng lên
Ánh trăng vàng
Lành lạnh.
Trăng
Lả lơi
Trên sông
Trăng tắm.
Sông
Thì thầm
Gọi gió…
Lao xao
Gió
đến
Ngẩn ngơ
Ngắm
nhìn.
Lặng im
Không nói
Con đò
Của ai
Ngắm trăng
Trông
gió
Lắc đầu
Lặng im.
Mây
Tìm gì?
Rồi
Tụ lại
Bàn tán
Những chi?...
Mơ thấy gì?
Chú gà
Mê sảng
Để
Giật mình
Thức giấc
Những lùm cây
Cây
Sực tỉnh
Rớt rồi
Sương vỡ.
Sương
Dỗi hờn
Kể lể
Với trăng.
Trăng
Dỗ dành
Sương thôi
Hết dỗi
Và
Cười tươi
Lấp lánh
Long lanh…
07/2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét