XIN LỖI ANH!
ĐỪNG LÀM TÔI NỔI ĐIÊN
(Dĩ đề vi
thủ)
XIN qua
cánh cửa xẻ đôi miền
LỖI gánh
mang về lại để yên
ANH phụ
tình rồi sao phải bấn
ĐỪNG ân nghĩa nữa chẳng còn phiền
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
XIN LỖI ANH!
ĐỪNG LÀM TÔI NỔI ĐIÊN
(Dĩ đề vi
thủ)
XIN qua
cánh cửa xẻ đôi miền
LỖI gánh
mang về lại để yên
ANH phụ
tình rồi sao phải bấn
ĐỪNG ân nghĩa nữa chẳng còn phiền
LÀNG VEN
SÔNG
(Gieo vần
tiếp)
Làng ven
sông dài nhưng hơi hẹp
Những trảng
cát miên man thật đẹp
Như nàng
thiếu nữ của quê hương
Như người
con gái mà tôi thương…
Làng đôi
khi lả lơi lắm nhé
Đon đả mời
chào đắt với rẻ
Mời ở lại
với kẻ không quen
Mời ở lại
không cứ sang hèn….
Làng cười
đó rồi làng khóc đó
Những
ngày nắng, những trận mưa đổ
Làng sụt
sùi khổ quá đi thôi
Như người
mẹ lạc mất con rồi…
Làng cũng
khi giả đò quên nhớ
Chắc chỉ
là viện một cái cớ
Hờn dỗi với
mấy người tha hương
Nũng nịu
khiến đôi bên chạnh buồn…
Bộ quần
áo gấp dài theo hướng
Tả tơi
theo mỗi mùa gió chướng
Nhưng nào
thay làng vẫn ven song
Rách, vá
thêm dầy cả tấm lòng…
Làng ven
sông! Ai về mà ngóng
Già làng
kể, đám trẻ con hóng
Chuyện
ngày xưa… ngày xửa ngày xưa…
Chuyện
ngày nay… ven sông… làng vừa…
14-01-2023
Nguyên Hữu
QUÊ
(Gieo vần
tiếp)
Gió kéo
chiều về lắng đọng quê
Màn sương
hóng chuyện trải lê thê
Chim tìm
về tổ sau ngày mệt
Hàng cây thu bóng như lần vết…
PHÂN CẤP
Vì dưng bố
mẹ tớ nghèo
Xếp vào
diện thu nhập thấp
Bạn - tôi
phân thành từng cấp
Đối đãi bắt
buộc phải theo…
Làm gì có chuyện quen thân
CẢNH CHIỀU
(Gieo vần
3 tiếng)
Một buổi
chiều
Giống bao
chiều
Theo gió
lộng
Với mây phiêu…
HÃY CỨ HỒN
NHIÊN
Thuyền em
trôi giữa mộng đời
Gieo vào
mơ ước bao người
Một lần,
một lần này thôi
Em vẫn lặng
lẽ nụ cười…
Em đừng ghé bến tìm vui
DÙ THẾ
NÀO ANH VẪN YÊU EM
Cũng từng
có một thời
Hai ta đã
bên nhau
Ngọt ngào
thật là thích
Vui như
chuyện cổ tích…
Em là cô bé xinh
PHỐ CỔ
(Gieo vần chéo)
Phố xưa
Bóng cũ
Ai vừa
Nhắn nhủ…
LÃNG QUÊN
CÔNG BẰNG
(Tân hình
thức)
Dường như
là chúng ta đã quên những bài
học đã được
học trong trường rồi hay sao
ấy khi mà
những cách hành xử, đối xử
ngày một lệch lạc nhiều hơn trước đây đâu
THU XƯA
(Tứ tuyệt)
Thu về lá
rụng nỗi niềm xưa
Cái thủa
yêu thương rộ tứ mùa
Có phải
xuân cùng thu dệt áo
Mà sao nắng với mộng thêu hoa…