THỨC CÙNG ĐÊM
*** Thơ Bát ngôn ***
(Gieo vần nối)
Vất bỏ thế thời
ta thức cùng đêm
Đêm dài thật,
như sợi râu ta mất
Nặn nọt cuộc đời
khô khan, tất bật
Nên thương tình
chẳng nỡ cắt bỏ đi...
Bàn tay gầy,
thô, ráp nghĩ ngợi chi
Mà mân mê bộ
râu lâu ghê gớm
Để mỏi mệt nô
đùa thành quá chớn
Trên đôi mắt hiền
cớm nắng xa xăm...









