XIN LỖI CỤ TRỜI
Thơ Ngũ ngôn
(Gieo vần liền)
Gió quật tưng bừng
gió
Sát khí không hề nhỏ
Che kín cả trời xanh
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
XIN LỖI CỤ TRỜI
Thơ Ngũ ngôn
(Gieo vần liền)
Gió quật tưng bừng
gió
Sát khí không hề nhỏ
Che kín cả trời xanh
THƯƠNG
“Vợ em bị trôi mất rồi”
Nghe mà lặng cả khoảng trời
quanh tôi
Thương thay. Thương quá.
Người ơi
Bàn tay tuột mất tay người
ta thương
Đâu còn đau đớn nào hơn
(Gieo vần liền)
Đặc điểm của thơ tự do bao gồm:
* *Không bị ràng buộc bởi luật lệ nhịp, nhưng về
vần thì bắt buộc
* Đây là đặc điểm cơ bản nhất. Không có quy tắc về số lượng âm tiết trong mỗi dòng, hay cách sắp xếp các dòng thơ. Nhưng có quy tắc về vần điệu,
HOA NỞ TRONG MƯA
(Gieo vần liền)
Sẽ có một ngày tôi là một
đoá hoa
Hướng về ánh dương tắm tia
nắng chan hoà
Thật rực rỡ
Không điều gì làm tôi hoảng sợ…
(Gieo vần liền)
Đặc điểm của thơ tự do bao gồm:
* *Không bị ràng buộc bởi luật lệ nhịp, nhưng về
vần thì bắt buộc
* Đây là đặc điểm cơ bản nhất. Không có quy tắc về số lượng âm tiết trong mỗi dòng, hay cách sắp xếp các dòng thơ. Nhưng có quy tắc về vần điệu,
ĐOẠN KẾT LÀ YÊU THƯƠNG
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần chéo)
Anh đọc say sưa cuốn sách
viết về tình thương
Những lại pha thêm an
nhiên và sự giải thoát
Thành ra trầm ngâm với hai lối rẽ cuối đường
VẾT THƯƠNG RẤT SÂU
* Thơ Bát ngôn *
(Gieo vần liền)
Thật không ngờ lại là bữa
ăn cuối
Bữa ăn mặn như ta đang ăn
muối
Em rời đi lên xe chẳng ngoái nhìn
15
– Thơ Nhị ngôn
(Gieo vần liền)
Đặc điểm của thơ tự do bao gồm:
* *Không bị ràng buộc bởi luật lệ nhịp, nhưng về
vần thì bắt buộc
* Đây là đặc điểm cơ bản nhất. Không có quy tắc về số lượng âm tiết trong mỗi dòng, hay cách sắp xếp các dòng thơ. Nhưng có quy tắc về vần điệu,
CON THUYỀN TRI THỨC
* Thơ Ngũ ngôn *
(Gieo vần ôm)
Đôi mắt đẹp hiền từ
Nhìn mầm non đất nước
Những ngọc thô sẽ được
(Gieo vần sóng)
Đặc điểm của thơ tự do bao gồm:
* *Không bị ràng buộc bởi luật lệ nhịp, nhưng về
vần thì bắt buộc
* Đây là đặc điểm cơ bản nhất. Không có quy tắc về số lượng âm tiết trong mỗi dòng, hay cách sắp xếp các dòng thơ. Nhưng có quy tắc về vần điệu,
NGƯỜI LỚN HÃY NGHE
(Thất ngũ bát)
Lũ trẻ con líu lo cả ngày
Vô tư đến như vậy
Mà người lớn sao cứ thấy là la…
Còn người lớn tâm già ít nói
NGÕ CŨ HƯƠNG XƯA
* Thơ Lục ngôn *
(Gieo vần liền)
Bỗng nhiên mùi thơm trong
gió
Có chút ngòn ngọt thật đó
Anh theo dấu tận ngõ vườn
NỖI LÒNG CỦA NGƯỜI YÊU CHÂN GÀ
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần cách)
Con gà luộc nằm kia bốc khói
Khiến nhiều người rệu nước miếng ra
Khôn ngoan lắm cũng không dám động
MỐI
HỌA THƯỢNG NGUỒN
Thơ tự do
(Gieo vần sóng)
Họa
vẫn từ hướng Bắc
Nghiên
cứu và khắc phục ngay
Quả bóng bay “bể chứa”
CHỈ CÒN NHỮNG BÔNG HOA TRONG MIỀN KÍ ỨC
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần chéo)
Ta đi một chuyến dài đến độ tóc bạc
Xa cách quê nhà lâu quá liệu khác thay
Người xưa đi đâu rồi bà - con - cô – bác
TA LẠI THUỘC VỀ NHAU
* Thơ Bát ngôn *
(Gieo vần ôm)
Trong bóng tối anh vẫn đứng nhìn theo
Cô cũng biết nhưng mà cô mặc kệ
Cuộc sống hành thành ra cô - anh thế
LÀM BỪA
*** Thơ Thất ngôn ***
(Gieo vần ôm)
Dường như là em đã hài lòng
Nên không có câu hỏi nào nữa
Một thái độ không thể bào chữa
BÓNG
CHIỀU LỠ HẸN
*
Thơ Bát ngôn *
(Gieo
vần cách)
Bóng
chiều tà nhuộm đất thật nâu
Cơn
gió mát thăm vùng quê nghèo khó
Sâu thẳm tâm hồn muốn ở lại đây