ÁO DÀI
Mộng vẫn tìm về
trong mắt anh
Hồn đan trong cảnh
muốn dỗ dành
Xuân thì bấn cuộc
tình yêu mới
Bung tà áo mỏng
nóng ngày xanh...
Cơn gió thấy gì
mà đứt phanh
Không gian xô đẩy
vỡ trong lành
Ngột ngạt cuộc
đời than-thán-thở
Ước như là muốn
của để dành...
Anh vừa tìm thấy
trái tim anh
Đập, rung theo
nhịp rất chân thành
Tìm hồn lạc lối
chưa quay lại
Quẩn nơi đâu đó
chốn mong manh...
Có chàng phó
nháy thật là nhanh
Ừm quên nín thở
thì đã đành
Mà vội bắn
quá... cò hai phát
Lỡ nhoè bức ảnh,
sáng lại ganh...
Anh chợt ghen với
thứ quanh anh
Cơn ghen méo mó
cả xuân lành
Trong bài thơ vội
nhưng nóng hổi
Con chữ đòi bắt chước... mong manh...
02-08-2020
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét