THỔN THỨC QUÊ HƯƠNG
Lặng mà nghe: mưa rơi… mưa rơi…
Im mà nghe mưa nói điều gì
Ngồi mà trông giọt mưa lặng lẽ
Trên mái nhà từng giọt rơi rơi
Trước hiên nhà xuống sân vỡ vụn
Ta âm thầm – tay khẽ run run
Ta nâng chén rượu lên môi
Nhâm nhi rồi uống một hơi hết nè
Còn
đây điếu thuốc lập lòe
Đỏ như nỗi nhớ quê nhà trong ta
Ha… ha… tha thiết, thiết tha
Trái tim ai bóp sao mà ngột đau
Lặng im – đâu ai? Ai bảo trời mưa?
Lắng nghe - chỉ thấy nỗi lòng của
riêng ta
Như trời mưa đó thôi mà
Mình ngồi thổn thức đôi điều cùng nhau…
Mình ngồi thổn thức đôi điều cùng nhau…
09/2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét