CÀ PHÊ ĐẮNG
Ly cà phê tí tách
Từng giọt rơi vô hồn
Ly cà phê ấm nồng
Trong không gian mênh mông.
Ngoài trời mưa giăng ngập
Tôi cô đơn trong phòng
Ngồi nhìn từng giọt rơi
Não nùng ai hơn tôi,
Ngồi đợi cà phê uống
Nhâm nhi giọt đắng nồng
Không suy tư điếu thuốc
Trên môi đỏ lập lòe
Không nhoẹt nhòe khóe mắt
Có đâu. Có thấy đâu
À, mắt thu có đấy
Từng giọt sầu lê thê…
09/2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét