THÀNH PHỐ ĐỜI ANH
Sẽ có
một ngày em dừng lại,
Sẽ có
một đêm em dừng lại,
ngắm trời xanh,
Ngắm muôn triệu
vì sao.
Vẫn sẽ có một ngày em ngồi lại
Và sẽ
có một đêm em ngồi lại
Bóc đọc
thư anh.
Thư anh viết bằng
lời thơ mãnh liệt,
Vẹn một
tình yêu đang bùng cháy trong anh.
Dẫu biết điều
đó xa vời lắm,
Nhưng anh tin sẽ
có một ngày
Hay sẽ có
một đêm như thế,
Và em hiểu được tình anh.
Em lang thang
với mùa xuân xanh ngát,
Anh lang thang
với mùa thu trong mát,
Gió thu tràn
Lá thu vàng
Thu rơi.
Em vẫn ở nơi
hoa cỏ tươi mầu lắm,
Anh vẫn ở
đây thành phố đời mình.
Vẫn vẹn nguyên sắc
mầu mùa thu tưới
Hoa cúc vàng,
Lá thu vàng
Nắng thu tươi.
Thời gian trôi em
ghé nơi nhộn nhịp cuộc đời,
Những con đường tất
bật người qua,
Trong cái nóng
Trong khát khao mùa
hạ.
Còn anh vẫn
ở đây
Thành phố đời mình
Hoa cúc tàn
Lá thu tan
Mùa đông sang.
Đông tràn
Gió đông mang
lạnh giá,
Anh co ro ôm
gối mình anh…
Long lanh mát trong trời thu,
Gió ru cây
ngủ
Lá vàng rơi.
Em về nơi thành
phố đời anh,
Vẹn nguyên sắc
mầu mùa thu tưới,
Hoa cúc vàng,
Lá thu vàng,
Nắng thu rơi
Bên tượng đá ai
ôm gối ngồi xanh rêu.
Gió mùa
thu
Gió ru tượng
ngủ.
Ai ngủ
mùa đông,
Xuân sang
rêu phủ.
Ai ngủ
qua mùa hóa tượng đá thiên thu.
Gió vẫn
hát ru
Phong thư trên
tay em mở
Có lời thơ mãnh
liệt
Vẹn một
tình yêu đã bùng cháy khi xưa.
Nhạt nhòa trên
mắt em,
Ướt cả bài
thơ anh viết,
Tủi hờn một
điều anh biết:
Sẽ có
một ngày hay một đêm em
dừng lại,
Ngồi lại đọc
thư anh ngắm trời xanh,
Ngắm muôn vì sao sáng.
Em về lại với
thành phố đời anh,
Với hoa
cúc vàng,
Lá thu vàng,
Nắng thu tươi
Và với anh trong
rêu xanh anh ngủ,
Gió vẫn ru
vẫn ru mùa thu…
09/2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét