MỊ KHÚC TUỔI
GIÀ
Râu dài, tóc bạc dung mạo vẫn
Tráng kiện nhưng mà sợ một mai
Hoang vu vắng vẻ cây già bão
Nghĩ nghĩ, suy suy ngậm ngùi này...
Tóc trắng phai mầu mây phủ núi
Đứng giữa âm dương thấy chạnh rồi
Trông con ngắm cháu ơ hay tiếc
Đau đau, đớn đớn
nhẽ nào... hay...
Thấp thoáng sương bay vờn gió biệt
Bạch vân hương khói thút thít gì?
Bụi trần tắm gội
đâu nghi ngút
Nát cõi phù
sinh tiếc nữa chi?...
Thôi thì lên cầu Vương Mẫu tẹo
Thuốc Trường sinh? thất vọng lắc đầu
Qua Nam Tào mượn Bút Chú Tử
Hết mực buồn nước mắt trời ngâu...
Ôi... ôi...
ghê thay vòng tạo hóa
Đành thì kệ - số trời sắp đặt
Cứ vui vầy giấc
mộng hôm nay
Chén tửu nồng cuồng quay cái đã...
Đuổi giấc mơ ngày mai xa mãi
Nâng gót tiên
ngoạn cảnh cõi trần
Sớm rượu, trưa trà,
thơ cái đã
Gật gù ngẫm thế
há buồn chi?...
26/01/2014
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét