KHI TÔI BUỒN
Cô đơn
Phải, vẫn cô đơn
Tôi buồn lạc lõng giữa dòng người qua
Người và xe
Ồn ào qua lại
Chỉ làm gợi nhớ đến nao nao lòng
Chỉ làm gợi nhớ đến nao nao lòng
Sáng trong
Thu biếc xanh xao
Đưa hồn vào cõi thủa nào xa xưa
Ngày xưa
Ngày tháng em trôi
Đôi chim một cõi
Quê hương
Thanh bình
Rung rinh sương – cỏ vô tình
Cỏ xanh đượm ánh bình minh đất trời
Quê ơi những ngọt với bùi
Tình người ngọt lắm
Ấm nồng niềm vui
Quê tươi
Yêu dấu tình đầu
Bao nhiêu ấy nhỉ?
Có nào sầu vương
Ngọt ngào chỉ có yêu thương
Ta bên nhau ngỡ thiên đường tình yêu
Nâng niu
Giờ vẫn nâng niu
Khi buồn – khi nhớ
Sáng – chiều thẩn – thơ…
11-2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét