Đêm
Một
vũng lầy tĩnh lặng
Anh
ném vào
Đêm
Những
tiếc nuối
Tha
hương
Một
vệt dài vương
Trước
đôi mắt người thiếu ngủ
Huyễn
thực
Vô
thường
Tắm
nỗi cô đơn
Đọng
lắng
Dại
ngây
Loang
vũng lầy trống trải
Anh
bới – vùi
Cất
trong đó nỗi niềm riêng
Lần
sờ thực tại
Chỉ
còn lại anh
Ngồi một mình
Ngồi một mình
Cười
một mình
Thinh cõi người
Thinh cõi người
Đêm
Vắng…
LÒNG
ĐÊM
13-12-2015
Nguyên
Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét