TÔI CÔ ĐƠN II
Từng hạt mưa
rơi… rơi…
Phía chân trời xa
thẳm
Và ngay trước
mắt tôi
Đọng ngập tràn mênh
mông.
Cơn mưa rơi… rơi… rơi…
Buồn dâng lên
trong tôi.
Chơi vơi rơi…
rơi… rơi…
Lặng im vây quanh tôi.
Người ơi tôi
cô đơn
Trong trời mưa rơi…
rơi…
Từng cơn gió
đang tới
Xào xạc muôn
lùm cây,
Và mùa thu
đang tới
Với cơn mưa chiều nay.
Xua tan đi nóng
nực
Xua tan đi nhọc
nhằn
Xua tan hình
bóng đó
Trong mùa hạ nồng
cháy khát khao,
Trong trái tim trái
tim tôi nữa
Giờ chỉ còn đọng lại nỗi đau
Đang rơi… rơi…
Trong chơi vơi
Trước mưa rơi
Rã rời.
Này người yêu dấu hỡi
Trái tim tôi sắp vỡ ra rồi.
Kìa mùa
hạ tàn rồi
Và mùa thu đã tới
Dưới vòm trời xanh
ngát xanh.
Đây êm đềm và
trong lanh
Kia ấm áp nốt
nhạc thanh
Mà làm sao tôi vẫn thế
Cô đơn vây kín quanh tôi
Người ơi
Tê tái
rã rời…
09.12.2001
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét