TÔI CÔ ĐƠN I
Ngồi nhìn
cuộc đời qua khung cửa sổ.
Ngồi nhìn dòng đời lặng lẽ chơi vơi.
Ngồi nhìn mưa rơi
Đếm từng giọt mưa rơi,
Và buồn lại về
Vò xé
thân tôi.
Kìa người
đi rồi
Tôi như kẻ
lạc lối.
Tôi buồn,
Tôi căm ghét chính
tôi.
Ôi tại
sao?
Tôi lại
yêu người
Lại chạy theo bóng
hình của người
Để rồi
bây giờ người bỏ lại
mình tôi
Sầu đau và
nỗi cô đơn dâng đầy.
Ngươi yêu ơi có
biết không tôi buồn
Lòng tê tái thương
tình
tôi dở dang.
Này đớn đau
Trái tim tôi
đang khóc.
Khóc nữa đi…
Khóc nữa đi
Cho vỡ tan nỗi buồn
Xua cô đơn
Xoa dịu những
sầu đau.
Anh
Người
yêu tôi ơi
Tôi sẽ quên và
tôi đã quên…
Nhưng sao anh
lại đến
Lại xuất hiện trước
mắt tôi
Để bùng cháy tình
yêu xa xưa
Để khao khát tôi
tìm anh
Tôi tìm anh nhưng
sao chẳng thấy
Anh đâu rồi.
Để tôi buồn.
Tim tôi đau.
Tôi giận anh… và tôi giận tôi…
09.12.2001
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét