Thứ Năm, 11 tháng 11, 1999

KIẾP NGHÈO



Kiếp nghèo
Khổ lắm
Ai ơi,
Cay đắng nhiều
Khổ đau nghẹn đắng
Mặt cúi gằm

Thứ Tư, 10 tháng 11, 1999

NHỮNG NGÔI SAO BÉ NHỎ

 


 

NHỮNG NGÔI SAO BÉ NHỎ

 

Là… lá…la…  La… là… là… là…  

Là… lá… la…  la… là… la… la…

Thường cháy lên   như ngọn lửa hồng   

Với đôi chân   cùng kỹ thuật đầy mình   

Các anh dắt    rồi anh sút bóng  

MÙA HÈ



Mùa hè
Trong tôi mùa hè
Lưu luy
ến nhớ
Nhớ
trường
Nhớ thầy cô
Nhớ bạn

VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU



Mất nàng rồi lòng tôi sao trống vắng
Trước mắt tôi là màu trắng mênh mông
Còn bên dưới đất khô cằn nứt nẻ
Và trên trời chỉ xanh thẳm xa xăm…

Tôi không hiểu sao tình nàng lại thế

NỖI ĐAU KHÔNG LỜI

 

 


NỖI ĐAU KHÔNG LỜI

 

Vần thơ này   tôi viết để tặng ai   

Mà ngồi đây    giữa đêm đông lạnh lẽo.

Ôi cô đơn       ngoài trời gió thét gào. 

Ôi mênh mông   lòng tôi tê tái. 

Em xa rồi   bỏ lại tôi một mình   

Thứ Hai, 11 tháng 10, 1999

LỜI THAN VÃN TÌNH YÊU



Đau đớn lắm khi tình yêu tan vỡ
Giữa nàng và tôi – hai kẻ điên cuồng
Rồi bỗng nhiên nàng ra đi, đi mãi
Để mình tôi ở lại với buồn đau…

Còn gì đâu khi tình yêu đã vỡ

Thứ Bảy, 11 tháng 9, 1999

KHÓI QUÊ



Hoàng hôn đang phủ hết rồi
Khói quê
Lại sắp bắt đầu bay ra
Đó kìa từ những mái dạ
Cùng mái tranh
Nghi ngút khói đã lên

Thứ Sáu, 10 tháng 9, 1999

ĐI HỌC



Đi học vui lắm các bạn ơi
Rộn rã mọi nơi, mi con đường
Sáng ra tấp nập như trẩy hội
Í… ới… gọi nhau thật là vui…

Đi học vui lăm các bạn ơi

Thứ Năm, 9 tháng 9, 1999

ÔNG LÃO ĂN XIN



Đã già rồi ông lão ăn xin
Quần áo tả
tơi tay trống gậy
Trên vai khoác chiếc bị
chưa đầy
Níu cái dáng ông gầy còng xuống…
Nhăn nheo hờn những vết chân chim
Đôi mắt đỏ
đường gân máu khổ

HOA SEN



Mọc giữa bùn đen một loài hoa
Hé nụ
đơm hoa giữa nắng hè
Hương thơm ngào ng
ạt – ôi ngây ngất
Lại thêm vẻ đẹp mắt anh say…
HOA SEN
09/1999
Nguyên Hữu