VẪN TRONG KHẮC KHOẢI
(Song thất lục)
Nhớ mùa hoa anh đào xứ lạ
Đẹp dịu dàng lan tỏa hồn
thơ
Tô điểm giấc mơ dang dở
Một giấc mơ ta ngỡ sẽ thành
Nhưng lại thật mong manh dễ
vỡ
Mà ta vẫn sợ khi mang
Nhiều lúc trầm cảm lệ đôi
hàng
Nỗi buồn dìu ta sang thống
khổ
Tự ti chiếm chỗ tự tin
Giấc mơ buồn nhiều phen nức
nở
Nhìn hoa rơi chạnh nhớ quê
nhà
Ta bước cô độc mình ta
Chưa dám quay về mà vì sợ
Cái miệng đời luôn là tội
nợ
Còn gì ý nghĩa mang theo
Trong mắt đẹp mà nghèo thật
khổ
Bụng đói meo lắm bận xấu hổ
Nhìn hoa nợ với quê hương
Giấc mộng chết thảm thương
như thế
Còn gì ư? Một tâm hồn tệ
Chả thèm cười, kệ người
chê
Giờ về quê lại nhớ mùa hoa
Đắp mền cũ ngủ thấy ấm là
Buồn gì kỉ niệm đã xa…
25-11-2024
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét