NGƯỜI YÊU CŨ
(Hoán vận)
Gió gọi anh về Ướp sắc Thu
Hồn nhiên tiếc hả: Ước thêm Bù
Em thường ngóng đợi Như hồi Trước
Nắng vẫn mong chờ Được góc Xưa
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
NGƯỜI YÊU CŨ
(Hoán vận)
Gió gọi anh về Ướp sắc Thu
Hồn nhiên tiếc hả: Ước thêm Bù
Em thường ngóng đợi Như hồi Trước
Nắng vẫn mong chờ Được góc Xưa
QUÊ TA ĐÂY Ư
(Gieo vần ba tiếng)
Ta trở lại nơi đây hơi muộn màng
Nên hờn dỗi tha thứ không dễ dàng
Con đường cũng gồ ghề hơn lần trước
Xoay một vòng để hoà vào xóm làng…
VỢ YÊU MÀ
(Ngũ độ thanh)
Buồn thay bác kể vợ mau già
Quả tội ông này sáng mã nha
Nghiệp trả nên đành ôm mãi á
Duyên gàn mới bị quẩn hoài a
HÃY TÍCH LUỸ CHO KIẾP SAU
(Ngũ ngôn bát cú - Đường luật)
Nhìn xuống chốn trần gian
Nhiều người đói khát than
Nơi ta đầy giá lạnh
Chỗ họ lắm cơ hàn
CẦN ĐÚNG ĐIỂM DỪNG
(Gieo vần chéo)
Một lời khen khiến em thấy hài lòng
Thật là thích cho một ngày làm việc
Em mỉm cười khoái cảm cứ lâng lâng
Sải bước chân như đang đi dự tiệc…
NGHÌN NĂM LẶNG LẼ
(Gieo vần ôm)
Quê như bức tranh
Dùng mầu xanh vẽ
Ta về lặng lẽ
Bình yên, chòng chành…
TÌNH BẠN XƯA
(Lục ngôn thể)
Bạn cũ về thăm một ngày
Ôn tình cái thủa gì cũng hay
Khổ những tiếng chim trên vòm lá
Nhạt nhiều sắc hoa nơi rặng cây
QUÊ TÔI VẪN NGHÈO GIA CHUYỂN
(Song tứ nhị)
Tôi về thăm quê
Nghe những khen chê
Người lạ
Người tả ở đây
TỈNH MÊ MỘNG CŨ
(Lục ngôn thể)
Tới bến gọi đò nhớ dáng tiên
Như trước là thấy bóng liền
Mỗi lần về thấy tâm hụt hẫng
Vài bữa ngó qua dạ muộn phiền
CHUYỆN NHỎ
(Song lục bát)
Chẹp miệng ôi dào chuyện nhỏ
Bĩu mỏ chuyện nhỏ thì sao
Nếu không nhịn được thế nào cũng toang…
CỨ THẾ NÀY MỌI THỨ RỒI SẼ LOÃNG TAN
(Lục bát biến thể)
Đã thiếu nhân đức cho dù
Tài đủ giỏi thừa cũng chỉ thế thôi
Khốn khó mới biết lòng người
Thần thánh khóc cười chúng nó bán buôn
ĐỪNG TUỲ TIỆN
(Gieo vần tiếp)
Cứ thử tuỳ tiện thử xem
Rồi sẽ thành một thói quen
Nhỡ không kiếm ra tiền nữa
Lấy gì dỗ dành mỗi bữa…
TIẾNG LẢNH CỒNG CHIÊNG
(Gieo vần chéo)
Gọi mưa cho nước về
Cho ngập đồng ngập ruộng
Cho mát làn gió quê
Cho sông đầy sung sướng…
BIẾT ĐỦ
(Tứ tuyệt)
Làm sao biết đủ được đây người
Hạnh phúc người mù thấy được thôi
Đã sống chưa từng như chúng bạn
Thèm nhìn, muốn ngắm, ước vui chơi…
ĐƠN GIẢN THÔI
(Lục bát biến thể)
Có thể những thứ rườm rà
Phiền quá thì ta nên vứt bỏ đi
Giữ mãi cũng chẳng lợi gì
Chỉ thêm nặng bước chân đi đường dài…
TỪ ĐIỂN TÌNH YÊU
(Tứ tuyệt)
Tìm trong quyển sách mẫu mà xem
Sẽ thấy ngay điều đã đính kèm
Để sự nghi ngờ không rộ nở
Anh làm tất cả cũng vì em…
MÙA SEN NĂM NÀO LẠI NỞ
(Gieo vần tiếp)
Có một bông sen
Rực rỡ như em
Hương thơm ngào ngạt
Dưới trời trong vắt…
ĐỪNG CHÙN BƯỚC
(Ngũ ngôn bát cú)
Than rồi để được chi
Sóng gió sẽ qua đi
Vấp ngã đừng chùn bước
Vươn lên phải vững lì
TẠI CÁI ĐẦU TRỌC
(Gieo vần chéo)
Cô giật mình đứng dậy
Cái ghế ngã lăn quay
Sao không cẩn thận vậy
Giấy tờ lả tả bay…
XẢ TRÉT
(Lục ngôn thể)
Trong phòng tắm đầy tiếng la
Của vòi nước xả vào da
Chỉ lặng im bầy ghét bám chặt
Hay âm thầm đám bọt vỡ ra
HÃY MINH TÂM
(Gieo vần ba tiếng)
Nếu muốn khóc thì cứ khóc to
Đừng nên kìm nén hay thăm dò
Rồi không dám khóc mà câm nín
Biết đến bao giờ có tự do…
LÀ SẼ CÓ KHỔ SẦU
(Gieo vần chéo)
Một tình yêu mới
Tôi phải quan tâm
Vì người mới tới
Tôi không nghe nhầm…