CÁI VỊ ĐỜI
Chán đời
lên núi nương mình
Chốn
hoang ít cảnh vô tình máu tanh
Lên đây
nhuộm lấy mầu xanh
Quên thù
đỏ mắt sắc đanh liếc nhìn
Quên đi cái cảnh khó tin
Anh em
máu mủ như phim đấu trường
Bạn thân
há đội trời chung
Bố con từ
mặt thề không sống cùng
Vợ chồng
cãi vã tưng bừng
Đau lòng
nhức óc đến từng phút giây
Cuộc đời
là chuỗi trả vay
Năm mươi
năm mấy cuồng quay vị đời
Một vòng
há được thảnh thơi
Hai sương
một nắng mà cười lại tươi
Miếng ăn
phải khéo lời mời
Còn không
nước lã mà xơi chẳng buồn
Ngồi nhìn
người ngợm diễn tuồng
Đuổi theo
miếng nhục há mồm nào ngơi
Chén trà
nhạt cái vị đời
Hoàng hôn
buông xuống núi đồi tĩnh yên...
06-04-2023
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét