ĐOẠN DUYÊN
Trên trời mây trắng như vôi
Người dưng lại nở nụ cười vì ta
Gió tìm giấu những ngọn già
Trong người khách lạ thay quà làm
quen
Đường xa cũng thật khéo khen
Tiễn người đi mãi sang - hèn lộ
ra
Tơ hồng bấu ngọn rồi mà
Nụ cười nhặt được la đà liễu phơi
Người đi đánh đổi một đời
Chông chênh ta tiễn một người rời
ta
Dõi theo một góc ta bà
Đoạn duyên dài - ngắn, non - già
đều đau…
28-09-2021
Nam Toàn
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét