Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

KHÔNG THỂ THÀNH GIÓ

 


 

KHÔNG THỂ THÀNH GIÓ

(Song thất bát ngôn)

 

Ta muốn giống như cơn gió kia

Đùa vui muôn cõi chẳng cần nhà

Tìm tận cùng đâu là phương, điểm cuối

Thế giới này có rộng lớn không ta?...

 

Biển rộng, sông dài cũng đã đo

Nhiều con sóng với hỏi thăm dò

Tìm hiểu đi, neo mình vào trong gió

Thấm sự đời, tươi mát trải tự do...

 

Sa mạc nắng to, mộng mặt trời

Ta tung hứng cát nghịch mà vui

Quay vòng quay, lộ rồi kho tàng mới

Thèm muốn đời, đào bới mãi không ngơi...

 

Rừng rú là nơi của cây già

Chuyện đem kể mãi vạn kiếp qua

Cho chim muông, cỏ hoa và thú vật

Khóc xong cười, phảng phất hoảng gần xa...

 

Hóng chuyện núi cao từng chút mòn

Trăng vòng sau núi phán trẻ con

Xấu hổ rồi khăn voan sương che, phủ

Gọi mây về lấp, ủ nỗi niềm trong...

 

Cơn gió qua song cửa nhà nàng

Đẩy, xô; xô,đẩy... kiếp lang thang!

Ở hay đi? Đôi hàng tâm tư xếp

Ta muốn là ta tiếp tục yêu nàng...

 

11-01-2021

Nguyên Hữu

 

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét