ĐỢI NGHE
Anh vẫn thường
gieo điều ước đơn sơ
Bên gia đình… mà
ước mơ thật khó
Ước mơ đó chỉ
bóng đêm thấu tỏ
Những buổi đi
làm vò võ mình anh…
Cái ôm nhẹ thủa
ấy qua mong manh
Nó thường vỡ vụn
tan tành những lúc
Tủi hổ tràn về
mang theo ấm ức
Kẻ tha hương đọa
cùng cực niềm riêng…
Cái ôm nhẹ thường
làm anh đảo điên
Mỗi khi ngủ lại
vẹn nguyên đến thế
Anh choàng tỉnh…
mà… vỡ tan… thật tệ
Cơn cuồng phong
khan lệ quặn nỗi lòng…
Em có còn nhớ
cái ôm đó không
Anh hi vọng em
nhớ - không quên nó
Để giấc mơ về
anh luôn lại có
Hạnh phúc và hơi
ấm chút phong phanh…
Cảnh tha hương
rồi cũng sẽ qua nhanh
Em nhớ đợi – đợi
anh về em nhé
Hỡi tình yêu –
ơi gia đình nhỏ bé
Anh trở về - sẽ
sớm… sớm – đợi nghe…
24-09-2016
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét