Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

NHỚ MONG



Mộng vướng vần thơ nghẹn chốn này
Niềm đau khóc gọi tới ngàn mây
Người đi biệt mãi niềm vui ấy
Kẻ lại mong xa nỗi nghẹn đầy
Chẳng phải hương xưa? hoa chửa thấy
Hay là ái cũ? bóng loang đây

Đưa tay hứng giọt mưa đành vậy
Úp mặt anh cười lệ điếng ngây...
NHỚ MONG
06-09-2015
Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét