NƠI KHÔNG ĐÓNG CỬA
Bỏ vần thơ vào tim khóa lại
Đưa tay gầy lần tìm
chút yêu thương
Đã thấy chưa? đôi chân hờn giã mỏi
Nỗi u buồn dày
vò nữa cô đơn...
Ẩn hiện, chập
chờn vần thơ nhom
nhem cháy
Không dám bừng
lên sợ làm buồn tình yêu kiếm, đuổi
Chỉ nằm im
trong chật hẹp quả tim khắc khổ
Nhấm giọt máu
nồng mà... mà thiếu vị tình yêu...
Ghét lắm, ghét
nhiều, ghét cái kẻ thứ ba
Đang yên ả đôi ta giữa cuộc sống đầy hoa
Ngày với đêm bồng phiêu muôn nơi có mặt
Sướng đời không, sao phải yêu với tình... chết - sống...
Đó nhìn không?
bao nhiêu kẻ nếm vị tình mà u mê lú dại
Vứt bỏ cuộc đời mà nông nổi hiếu, nghĩa, đức, nhân,...
Cứ song hành cùng nhau đón mọi điều sẽ đến
Một bầu tửu, một
chén tình, và hơn một lời thơ...
Nhốt nữa ư? cái tâm hồn thơ và quả tim tình yêu chưa nở
Thời gian còn
nhiều gò ép chín với xanh
Quy luật cuộc
sống là cái lẽ tự nhiên không bao giờ khóa cửa
Hãy mở lòng, mở
tâm hồn, mở tim hồng đón yêu...
27/03/2014
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét