SỎI VÀ TÔI
Tôi lang thang từng
bước trên con đường vắng tanh,
Lạo xạo lách
cách những viên sỏi dưới chân tôi.
Sỏi ơi sỏi
có đau?
Sỏi đau sao
sỏi không kêu
Tôi nào biết đâu sỏi đau.
Còn tôi, tôi
đau
Trong tôi có
muôn vàn nỗi đau.
Tôi khóc
Tôi kêu
Ai nào
biết
Ai nào hay tôi
đau.
Đừng hỏi
cớ vì đâu.
Đừng hỏi sao
lại đau.
Chỉ cần lặng
lẽ bên nhau.
Chỉ cần nhắm
mắt thật lâu.
Tôi nằm
trên sỏi.
Tôi nằm
bên sỏi,
Cạnh nhau chơi
một khúc sầu.
Trời buồn
trời lại mưa ngâu,
Mưa bay
gieo hờn năm tháng,
Bàn chân phong trần phiêu lãng,
Lạc bước
không thấy Niết Bàn.
Phù vân
uẩn khúc hợp – tan.
Tiếng than khôn
cùng ai oán.
Sầu đời ai
người rao bán.
Sỏi mua, tôi
bán
Lặng thầm
niềm riêng…
01/2004
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét