KẺ SI TÌNH NHỚ II
Ta ngồi
đây lại buồn biết mấy.
Nỗi buồn này ta
biết trách ai.
Ta lại
nhớ.
Ta lại nhớ
ai
đây.
Và ai nhớ.
Và ai
chẳng nhớ,
Để nối dài những
luống nhớ của ai.
Tiếng còi tầu chợt rú bên tai.
Để giật mình chợt
tưởng ai gọi ta.
Ôi kẻ tình
si.
Nào ai gọi mà thưa.
Nào có đâu ai thèm gọi.
Mơ tưởng để làm chi.
Chỉ thêm buồn
não nề,
Càng thấy mình
lẻ loi.
Nhìn trông trời
đất mịt mờ.
Dòng sông đâu rồi
con sóng,
chẳng dậy
mà trôi
Như ngày trước đỡ
hơn không.
Kìa mây ơi sao
giờ tan tác.
Cảnh vật
đổi thay xơ xác
Để tình ta tan
nát
Và ta buồn ta
nhớ ai…
17.03.2002
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét