Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2002

NHỮNG CON SỐ KHÔNG

 

 


NHỮNG CON SỐ KHÔNG

 

Đêm nay          tôi ngồi đây.

Đêm dầy                 tôi ngồi đếm                từng                con số không.

Đêm không trăng,

Đêm không sao,

Đêm buồn.

Giữa đêm buồn

Tôi ngồi đó

Không rượu

Không làn khói           thuốc mơ màng

Chập chờn       qua song cửa

Bay lên      trời cao

Bay tìm      trăng sao.

Và đêm nay

Tôi ngồi đây

Nghe cô đơn    không người tình

Bạn cũng không

Chỉ mình tôi                lặng lẽ

Trong căn phòng         không đèn

Không nến

Không ánh điện                       bập bùng

Khơi nguồn                 sức sống ngày xưa…

Và ngày xưa

Tôi       không cô đơn,

Ngày ngày       tôi và nàng      nô đùa quấn     quýt bên nhau

Trong ánh điện            bập bùng.

Tôi và nàng     đã nhảy

Với những bản            tang-go lãng mạn

Với tình yêu    trong    trắng ngây thơ.

Ơ…     ớ…      ơ…

Sao bản nhạc               bỗng    tắt nửa chừng.

      ơ…      ớ…     ơ…

Sao cuộc đời               xoay    chuyển không ngừng

Để lòng người             khó      hiểu muôn chừng

Khiến người                đổi thay

Để nàng           bỏ        tôi rồi này.

Quá đắng cay một      kiếp trả vay.

Cuộc sống mới            với nhiều          thứ                  mê say

Ôm ấp đầy vòng tay.

Rụt tay

Tôi đây

Ngày qua ngày

Cười một mình

Đếm từng        con số không   lạnh     lùng…

 

 

08.2.2002

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét