BUỒN VUI CỦA TUỔI HỌC TRÒ
Mùa xuân mùa xuân qua.
Mùa hè mùa hè tới.
Phượng vĩ nở
đỏ rực cả đất trời
Và có phải ta
sắp xa nhau.
Mái trường sao im tiếng,
Kìa buồn trên
mi ai
Mắt nhìn đâu
xa tít
Một khoảng trời
mênh mông.
Và còn đâu
hỡi em
Tháng năm tuổi học trò
Trắng trong xen
lẫn chút dại khờ vô tư,
Cùng với những ước
mơ cháy bỏng
Của bạn – của em – của tôi – của tất cả mọi người.
Này em ơi đừng
buồn chi em hỡi
Cười lên đi cho
niềm vui quay lại.
Cho đất trời nhuộm thắm những ước mơ,
Cho tuổi học trò mang
đến bao ước vọng
Cứ rạo rực
Cứ sục sôi mà
không nói được thành lời…
18.10.2001
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét