HỜN
Ta về lạnh buốt sương đêm
Cỏ xưa lủi thủi nằm im ven đường
Nũng hờn mãi cũng đoái thương
Vẫy tay với kẻ dở ương thủa nào
Một dòng kỷ niệm xôn xao
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
HỜN
Ta về lạnh buốt sương đêm
Cỏ xưa lủi thủi nằm im ven đường
Nũng hờn mãi cũng đoái thương
Vẫy tay với kẻ dở ương thủa nào
Một dòng kỷ niệm xôn xao
HIẾU
Sống nào thăm mẹ viếng cha
Chết rồi mới tụ u choa đông hầy
Sống không gà, vịt dâng thầy
Chết rồi mới ngập cỗ đầy mâm cao
Sống không biếu mẹ một hào
ANH ƠI ĐÚNG KHÔNG
Nhiều người vẫn bảo với em rằng
Xinh thế này lấy trai thành phố
Cho sướng đời. Thật mà… đỡ phí
Em chỉ cười: lạ nhỉ phí răng?…
Quê hay phố cũng mặc cũng ăn
CON GÁI NHÀ NÔNG
(Tam ngũ hành)
Gió kể gì
Về cô gái nhà nông
Xinh đáo để
Mà vẫn chưa lấy chồng
MỘNG HẢI ĐƯỜNG
(Tứ Tuyệt)
Cuối mộng đông hờn với sắc hoa
Hương thơm quyện ngọt sánh ly trà
Bồng theo khói tỏa vờn sương sớm
Của một trường đêm ước nguyệt sa...
NỤ CƯỜI ĐÃ TẮT
Chìm nghỉm vầng mặt trời
Chuyến xe đời trả khách
Trả mệt mỏi một ngày
Trên bao nhiêu khuôn mặt
Nụ cười cũng đã tắt
XUÂN ĐANG VỀ
Này em! Xuân đang về đó
Trong vườn nụ đào mọng cương
Ghìm, giữ mong manh hơi sương
Muốn bung lang thang theo gió…
Cỏ dại ngóng từ đầu ngõ
SAY
Cạn chén rượu này
Có kẻ sẽ say
Cạn chén tình này
Có kẻ đắng cay…
Cuộc đời là vậy
TỰ DƯNG NGÔN TÌNH
Anh nhớ, cái nhớ tự dưng
Chới với giữa đôi môi đỏ
Ngọt ngào thầm thì to nhỏ
Làm như bỏ đói lâu ngày…
Khoảng không như uống rượu say
ĐÊM VẮNG
Đêm hờn sương lạnh đùa vui
Ảo huyền hư thực thoảng mùi khói
nhang
Mảnh trăng nặng với mộng vàng
Vùi trong mây ngủ khẽ khàng gió
đưa
Canh khuya ai đó về chưa?