VỠ MỘNG
(Song điệp)
Đau đau đớn đớn
một thu chiều
Vấn vấn vương vương lặng gọi yêu
Bỏ bỏ nàng nàng theo mộng mới
Quên quên kẻ kẻ với hình xiêu
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
VỠ MỘNG
(Song điệp)
Đau đau đớn đớn
một thu chiều
Vấn vấn vương vương lặng gọi yêu
Bỏ bỏ nàng nàng theo mộng mới
Quên quên kẻ kẻ với hình xiêu
TẢ THỰC… KHÔNG
CHÊ
Chân dài tạo
dáng nổi ô-tô
Chị bán anh mua diễn đủ trò
Địa chủ tung bầy
hơn đống bạc
Dân kiều kéo thả lắm đồng đô
Ban ơn mấy cắc xem bình nhũ
HỌA ĐỜI
(Lục ngôn thể)
Nét cọ
nghiêng, họa cô tiên
Buồn năng khiếu, vẽ liên thiên
Tai to tựa quạt vui bầy ngáo
Mũi lõ như vòi thích lũ điên
HỜN
(Lục ngôn thể)
Một mình em, lạnh
vai mềm
Góc vắng hờn phơi mộng tủi thêm
Yếm thắm buông lơi đâu kẻ giữ
Quần hồng trút thả lấy ai đền
MỘNG CÀN KHÔN
(Song thất bát
ngôn)
Tháp bút trầm
mình tắm thiên thai
Thu buông dải lụa thác miệt mài
Quyện gió sương bồng lai vui mấy cảnh
Tiếng chuông vang “boong”… những nhịp luyến dài…
QUÊ TÔI ĐÓN
HOÀNG HÔN
(Thủ vĩ ngâm)
Nước biếc trời
tô những mảng hồng
Mây vờn điệu múa đẹp hoàng hôn
Khua môi gió thả vài câu bạc
Múa bút cây rơi mấy chữ đồng
HỜN MỘNG
(Tam tứ thất)
Cô đơn sợi
tình
Vò võ bóng hình
Anh ơi có biết
Lệ buông dài tha thiết lời yêu…
TÂM SỰ NGƯỜI MẸ
GIÀ
(Song thất lục
bát)
Tháng bảy đến
trời mưa rả rích
Con ơi con mẹ thích về nhà
Trung tâm… đơn độc… hồn già
Cô đơn, lạnh lẽo,… đâu là niềm vui…
HỒN NHIÊN
Í trời đừng có
cầu mưa
Đong đưa tình ái mấy vừa hỡi anh
Ngưu Lang – Chức Nữ duyên đành
Nhịp cầu Ô Thước lệ thành trời ngâu
Tranh thủ cái lúc bớt rầu
XUÂN ĐI
(Thủ nhất
thanh)
Thiếp chán lồng
son gác tía rồi
Thiếp vừa trả hết nghĩa – ơn phôi
Thiếp tìm mộng
cũ vui khe núi
Thiếp kiếm mơ xưa nhọc mảnh đồi