Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

VẾT THƯƠNG



VẾT THƯƠNG

Tờ giấy viết cái điều tòa án biết
Em cất này trong túi nhiều ngày qua
Chờ anh đến, chắc rằng anh sẽ đến
Sẽ thăm em, với lời lẽ của đời
Nhưng than ôi... nỗi đau là cái tội...
Anh òa khóc... giọt nước mắt đàn ông...
Khó nhọc lắm lăn dài rơi khô khốc
Nông nổi thời anh chị với đại ca
Anh bỏ đi bỏ vợ hiền mong ngóng
Anh bỏ đi đêm mưa rầm khó nhọc
Anh bỏ đi hai đứa con đang khóc
Một mẹ già liệt ngó... không chăm
Lam lũ lắm những mớ rau bật khóc
Miếng ăn ngày cũng trách móc thương ai
Nỗi u hoài hai đứa con đi học
Mẹ già rồi - hằn học với thời gian
Mẹ giọng khàn: thôi con không cần chữa
Em sao đành... vay mượn vẫn thiếu... anh...
Giọt đắng lăn... nhơ nhuốc đời hành
Anh vào thăm... tờ giấy giờ khăn thấm
Nguyện âm thầm... ta làm lại... hai ta...

02/10/2013

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét