Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG



THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG

Bão qua rồi, nước lũ cũng bỏ đi
Cơn l
ốc buồn, ngác ngơ tìm mẹ bão
Qua cái ào, gào thét mãi kh
ơi xa
Tang thương quá, bao mái nhà g
ẫy sập
Miền trung đau, Quảng Bình nhói nghẹn ngào
Quảng Trạch gào, Quả
ng Sơn ba người chết
Rỉ vế
t thương, loang vết máu quê nghèo
Chiế
n tranh đâu? sao hoang xơ như th
Quả bom nào, vừa đào bới tìm nhau
Tung tóe nổ, lôi lên toàn đau khổ
Thiệt hạ
i vô cùng đắng ngắt xót xa
Kia mái lá, còn
đây nhà mái ngói
C
òn gì đâu, đau giống cả nhau rồi
Bùn non trôi, đ
ậy xoa che dấu vết
Mẹ già ngồi, cào bới tội thời gian
Nghẹn ngào con, mắ
t rưng không viết nổi
Thơ th
ì thào, thôi hãy... nuốt vào trong...

18/10/2013
Nguyên Hữu


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét