Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

THƠ KHÓC


 

THƠ KHÓC

 

Người ta nung gạch

Xây nhà
Trời nung

Thằng bé da mầu gạch đau
Cõi đời sầu đắng

Thơ đau
Tìm quên nắng rát mũ đâu

Áo buồn
Áo nhường em mặc ạ... rồi...
Mũ con... không có

Trời kìa, nắng đâu...
Ai rầu... nấc xót

Thẹn cười
Nghẹn cầu Thê Húc

Đỏ au Mặt Trời
Con ơi ta viết mấy lời
Ta - thơ khóc gọi nụ cười cho con...

15/10/2013
Nguyên Hữu

 



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét