Tôi nâng niu từng hạt gạo quê tôi
Qua bao miền tới người lao khổ
Ở nhà quê hay trong thành phố
Hạt gạo, hạt cơm - thơm nức hương quê
Để bất chợt trở về trong kí ức...
Cánh đồng bát ngát lúa xanh
Qua bao miền tới người lao khổ
Ở nhà quê hay trong thành phố
Hạt gạo, hạt cơm - thơm nức hương quê
Để bất chợt trở về trong kí ức...
Cánh đồng bát ngát lúa xanh
Cơn gió chạy vòng, vờn trên
lúa
Đưa hương thơm dải khắp
quê tôi
Tôi bỗng nhớ có dáng mẹ tôi ở đó
Cúi gập người múc từng gầu nước
Mồ hôi rơi - nước
tràn - lúa tốt...
Tôi bỗng gặp hình ảnh em tôi nữa
Nhưng cấy vẫn thẳng chẳng
một hàng xiêu...
Tôi bỗng thấy bóng ba tôi trên lúa
Dáng nặng nề đeo bình thuốc trừ sâu
Dưới cái nắng như
thiêu như đốt
Bóng mơ màng... tôi bỗng
gặp lại tôi
Đẩy xe lúa mồ hôi lấm tấm
Khuân mặt đen gầy nhưng ánh nét đẹp trai
Tôi tươi lắm - nụ cười tôi mãn nguyện
Quê tôi được mùa - vui
lắm bạn ơi...
Và tôi thấy thằng em
tôi nữa
Nó đang chờ - đón tôi đầu ngõ
Đẩy phụ tôi nó tủm tỉm cười
Khoe với tôi nó đã trở được hơn mười lần sân thóc...
Ôi thế đấy... - tôi càng yêu, càng nhớ...
Tất cả... tất cả... trên quê tôi...
TÌNH QUÊ
04.2001
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét