ĐI TÌM HẠNH PHÚC ĐÁNH RƠI
Một thời khờ dại
Một thời ta khờ dại,
Trước tình em và trong cuộc đời.
Bây giờ ta lại đánh rơi
Rơi mất rồi niềm tin hi vọng
Rơi mất rồi tình em cháy
bỏng
Rơi lúc nào ta có hay chăng?
Em ở đâu
Ta đi tìm em mãi
Nơi rừng núi
Chốn thâm sâu
Ta đều đến
Nhưng có đâu người ta yêu
Chỉ có những âm u hoang
dại
Và nỗi buồn giăng ngập lòng ta.
Ta kiên nhẫn vẫn
tìm vẫn tới
Em nơi nào có hiểu được lòng ta.
Ta đi tìm
Ta chờ
Ta đợi
Ta ngóng
Ta trông
Và ta sống trong
nhớ thương vô hạn.
Em ơi
Em có hiểu không em…
09.2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét