HỌ NỢ QUÊ NGHÈO
Cuộc sống hiện đại với một guồng
quay hối hả
Máy móc hiện đại đô thị hoá mọc
khắp nơi
Nam thanh nữ tú rời quê lên phố hết
cả
Còn lại quê nghèo và cánh đồng
lúa vàng phơi…
Quê nghèo mẹ ơi! Chân lấm tay bùn một đời
Giọt mồ hôi ướt lưng còng, sờn
vai áo mộc
Đêm bật khóc trên những giọt
sương lạnh hợt hời
Còn ngày phá lên cười cho lúa già
tận gốc…
Giọt nắng vàng trách móc thế sự
thật nực cười
Hiện đại hoá vẫn không về nơi nhiều
khó khổ
Địa lợi đâu mà họ còn rời bỏ đó
thôi
Vẫn sức người… giọt mồ hôi thương
người vẫn cố…
Từ thành phố vài đứa trẻ hiếu thảo
với quê
Nhớ ba mẹ tìm về, gặp ngày mùa hỗn
trợ
Nụ cười tươi làm ngơ ngẩn làn gió
nhiêu khê
Đi hay ở?! Sinh ra rồi ai à. Đã nợ…
23-10-2021
Nam Toàn
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét