SAY
Cạn chén rượu này
Có kẻ sẽ say
Cạn chén tình này
Có kẻ đắng cay…
Cuộc đời là vậy
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
TỰ DƯNG NGÔN TÌNH
Anh nhớ, cái nhớ tự dưng
Chới với giữa đôi môi đỏ
Ngọt ngào thầm thì to nhỏ
Làm như bỏ đói lâu ngày…
Khoảng không như uống rượu say
ĐÊM VẮNG
Đêm hờn sương lạnh đùa vui
Ảo huyền hư thực thoảng mùi khói
nhang
Mảnh trăng nặng với mộng vàng
Vùi trong mây ngủ khẽ khàng gió
đưa
Canh khuya ai đó về chưa?
LÃNG QUÊN
Nỗi sợ ở trần thế
Không phải sự cô đơn
Mà là sợ lãng quên
Không còn ai nhớ đến…
Hãy sống và cống hiến
CHUYỆN KIẾP NÀY
Bất ngờ chàng hỏi nàng
Nếu có kiếp sau này
Hãy quên anh nhớ lấy
Hãy chọn kẻ giầu sang…
Cô nàng rơm rớm lệ
DU HÀNH
Tìm thấy ánh hoàng hôn
Khi mặt trời đang lặn
Rất đẹp trong đôi mắt
Không phải của người mù...
Luôn tiếp nối đấy như
LUÂN CHUYỂN
(Ngũ ngôn bát cú đường luật)
Hoàng hôn rụng xuống rồi
Giọt nắng khẽ tàn rơi
Tiễn mộng chìm vào đất
Mang đêm thả khắp trời
ĐẰNG SAU NỤ CƯỜI
Tôi vẽ nụ cười
Nụ cười nguệch ngoạc
Một nụ cười khác
Chỉ mỉm cười thôi…
Vẽ một đôi môi
BẠN LÀM GÌ KHI GẶP CƠN ĐAU
Gặp những cơn đau khủng khiếp bạn
sẽ làm gì?
Nhắm mắt lại và chờ Thần chết đến
bắt đi?
Lưỡi hái kề cổ lôi hồn rời xa
thân thể
Ti hí mắt nhìn có sự đổi thay
không tệ…
Có lần nào đau quá mà bạn từng buông xuôi
VỀ VỚI CUỘC ĐỜI THỰC
(Ngũ ngôn bát cú)
Sẽ chẳng có phép mầu
Kết đẹp không thấy đâu
Cuộc sống vốn nghiệt ngã
Ít cố gắng còn lâu
HOẠ SĨ
GIÓ
Gió thật
nghịch ngợm
Gió kéo mầu
trời
Ra tận
ngoài khơi
Hoà vào
nước biển…
Màu lục tan biến
XÓT XA! CẬU BÉ NHÀ NGHÈO ĐI BẮT
CUA PHỤ GIÚP CHA MẸ CHẲNG MAY BỊ CHẾT ĐUỐI
Tại nghèo chỉ tại nghèo thôi
Cùng trang cùng lứa cuộc đời đủ
no
Nghèo nên san sẻ điều lo
Cho cha cho mẹ nhỏ to việc làm
Giầu sang ai chẳng không ham
TÍCH LŨY LUÂN HỒI
Không ai tự dưng giàu
Nào tự dưng người đau
Anh sướng, em hờn, chị khổ…
Vậy bắt nguồn từ đâu…
Phật học có câu:
TẬN CÙNG MÙA ĐÔNG
Nơi cuối cùng tôi ạ có thể là mùa
đông
Phơi khắc nghiệt làm sao thấy được
chút tươi hồng
Bầy thú bận rộn ba mùa tha lôi đầy
ổ
Chỉ để qua đông, để tồn tại đấy
thấy không?…
Vui tột cùng mùa nào bất kể cả mùa đông
GIEO MẦM
(Tam ngôn bát cú)
Cố gắng đi
Đã gieo gì
Thì gặt nấy
Sản lượng về
Nhiều hơn đấy
Hạt thóc quê
Bông lúa mẩy
Chớ lề mề…
10-11-2021
Nam Toàn
TÌNH YÊU TRONG ANH
Thủy chiều dâng lên, dâng lên một
chút thôi
Khi rút, rút một chút, một vòng luân
hồi
Chẳng giống như tình yêu trong
anh gấp vội
Không theo lộ trình mà mãnh liệt
em ơi…
Nếu so sánh anh muốn như chiếc cây thôi
KHI NHỚ EM, ANH TƯỞNG TƯỢNG VÀ
ANH MƠ
Anh nhớ em người yêu bé bỏng ơi
Em ở trong nỗi nhớ thật tuyệt vời
Nơi trí tưởng tượng phi thường
anh có
Tạo bức tranh cháy bỏng giữa cuộc
đời…
Trí óc này muốn thư giãn em ơi
THA THỨ CHO NHAU
Trách cứ nhau nhiều cũng thế thôi
Lỗi thì cũng đã có lỗi rồi
Giải quyết được gì khi buộc tội
Cải thiện vấn đề bạn của tôi…
Sai lầm vẫn mắc hàng ngày thôi
SỐNG LỖI
Nhiều người sống mãi trong hồi ức
Lắm kẻ mơ nhiều vận sớm mai
Quá khứ không buông thành phế bỏ
Vui - buồn chẳng lọc mộng đường
sai…
04-11-2021
SỐNG CHO HIỆN TẠI
Hãy sống cho hiện tại ngay
Tận hưởng lấy từng phút giây
Bằng niềm đam mê ta có
Không phải bằng kết quả này…
Tương lai còn rất là dài
HAI LỐI ĐI
Nghèo là một bệnh của tinh thần
Nỗ lực lên đi sẽ khỏi dần
Đánh bại - thì ta giầu có đấy
Buông xuôi - ấy kẻ trí không mần…
01-11-2021
TÌNH CẢM
Tình cảm đâu phải món hàng
Người mua, kẻ bán
Rộn ràng trần gian
Thay đổi tư duy nghĩ mà nản…
Tình cảm là nhận và trao
VỊ TÌNH
Tớ thả mình vào đêm
Được mầu đen huyền thoại
Nằm nhâm nhi tình ái
Của cái thủa xa xưa
Có nước mắt như mưa
KÉM CỎI
(Ngũ ngôn bát cú - Đường luật)
Thật khó để đưa lời
Khen mà vướng quá thôi
Như dìm mình xuống vậy
Giống rước họ lên rồi
GIEO MỘNG
Em vừa dặm lúa
Nhiều những chỗ thưa
Dặm nhanh kín ruộng
Mai mốt xanh đồng…
Em gieo giấc mộng
HỌ NỢ QUÊ NGHÈO
Cuộc sống hiện đại với một guồng
quay hối hả
Máy móc hiện đại đô thị hoá mọc
khắp nơi
Nam thanh nữ tú rời quê lên phố hết
cả
Còn lại quê nghèo và cánh đồng
lúa vàng phơi…
Quê nghèo mẹ ơi! Chân lấm tay bùn một đời
GIỮ NHAN SẮC
Còn lại gì trong em
Những nỗi đau ngày tháng
Còn lại gì nơi em
Những vết nhăn vầng trán…
Thanh xuân đã trôi đi
PHÚC KHÍ
Áo quần là để che thân
Chết đi cũng bộ áo quần hành
trang
Che thân! Sao phải che thân?
Hay bè ngộ nhận vô thần cởi khoe
Súc sinh trọn kiếp nghiệp đè
DẶM LÚA
Ruộng trũng đau đời cây lúa ngạt
Đồng sâu tủi phận gái quê buồn
Bờ hoang cỏ mọc um tùm phứa
Mướn thợ đêm ngày chửa thấy luôn…
19-10-2021
TỰ TÌNH CÔ GÁI NHÀ NÔNG
Anh có thấy em không? - cô gái
nhà nông
Vai gánh, lưng gồng vì mưu sinh
khó nhọc
Mái tóc dài nức hương hoa bưởi,
hoa bồng
Ngả mầu nắng cho phải lòng mưa
cùng gió…
Anh có thích em không? - gò má ửng hồng
XU HƯỚNG XẤU
Tỵ nạnh làm cho buồn cuộc sống
Ghen tuông có thể hỏng gia đình
Nhiều người vẫn đắm trong mê mộng
Lắm kẻ đương chìm cõi huyễn minh
Nói xấu nguyên ngày không hết chuyện
TRÂN TRỌNG BẢN THÂN
Đừng nghĩ xấu về bản thân mình nữa
Nghĩ tốt hơn, suy nghĩ tích cực
hơn
“Chỉ tại mình…” đâu phải câu bào
chữa
“Bất công mà…” đâu phải cách dỗi
hờn…
Đè mình xuống nào phải cách vươn lên
ĐOẠN DUYÊN
Trên trời mây trắng như vôi
Người dưng lại nở nụ cười vì ta
Gió tìm giấu những ngọn già
Trong người khách lạ thay quà làm
quen
Đường xa cũng thật khéo khen
ÍCH KỶ
Ích kỷ là mong được mọi người
Quan tâm, chú ý mỗi mình thôi
Nhưng không vẽ đẹp người bên nớ
Chẳng thể lời hay kẻ dưới rồi
Nói bản thân thường nhiều việc thiện
GIÁ TRỊ BẢN
THÂN
Bạn hay
nói mình kém cỏi thì
Luôn luôn
nghĩ rằng không làm được
Chưa thử
cố gắng đã bỏ đi
Nên tuột
dốc là điều báo trước…
Sẽ mãi là điều ước mà thôi
ĐIỀU KHIỂN
TÂM HỒN
Khi cười
tớ thấy xung quanh đẹp
Lúc khóc
mình nhìn mọi phía đen
Thế giới
thu vào theo cảm xúc
Tâm hồn
phản ánh bởi thông tin
Tư duy
quyết định nhờ suy đoán
TIÊU CỰC
Tôi bị mắc kẹt mất rồi
Trong những rối bời suy nghĩ
Gieo trồng ích kỷ trong tôi
Không muốn đổi thay đâu nhỉ?…
Tiêu cực thủ thỉ bên tai
KHUÔN MẪU
Khuyên rằng bố mẹ của thời nay
Phát triển cho con hãy nhớ này
Má dịu dàng con như thảm cỏ
Ba cau có trẻ hoá chân mày
Cầm tờ giấy trắng trong tay, mở
ĐƯỜNG VỀ QUÊ
Đi càng xa mới càng nhớ quê hương
Mới thấy mọi thứ vô thường thật sự
Để từng đêm ta đứng nhìn tư lự
Hướng của quê hương thổn thức gọi
về…
Dịch lại bùng đến khổ người xa quê
SỐNG VUI
(Áp cú)
Hãy sống vui tươi giữa cuộc đời
Đời này ngắn lắm chị mình ơi
Ơi anh mộng khắc cười to ấy
Ấy bác mơ canh khóc lặng rồi