Thứ Ba, 25 tháng 5, 2004

KHÚC XUÂN LÒNG


 

KHÚC XUÂN LÒNG

 

Bâng khuâng tôi biết làm sao
Đ
ứng ngây nhìn ngắm đất trời sắp xuân
Chưa đ
y mười phút nữa thôi
Tiết trời sẽ
đổi, mùa xuân sẽ về…
Kìa, nhà nhà tr
ưng đào nào qut,…


Bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành,…
K
ìa, anh say trong hạnh phúc nhỏ
Vợ
anh tươi, các con cười ròn quá,…
Kìa, kia nữa – các cụ già vui nữa
Bên cháu con quấn quýt, quây quần
Nói chuyện xuân, kể chuyện những ngày qua…
Và kia nữa, những chàng trai – cô g
ái
Say bên nhau đi hái l
ộc xuân
Riêng tôi lặng lẽ, banang khuâng,…
Một chút xuyến xao rồ
i dâng đầy chua xót
Khi nhìn lại tôi – ôi nghẹ
n đắng
Một chút tự
cao, kiêu căng, hiếu thắng,…
Làm tôi mất cả rồi: cha - mẹ
, người thân,…
Cả em nữ
a, người tôi yêu, tôi nhớ
Đ
ể bây giờ đứng buồn giữa xuân vui
Ôi tôi nè – một kẻ sở khanh
Cái biệt danh cả làng ban tặng
Họ
đâu hiểu – ngay cả em cũng thế
Tất cả vô tình họ vò xé tim tôi
Để lặng lẽ tôi đi không ai tiễn
Không dám ở
nhà đ đón một cái xuân
Không dám gặ
p em để nói lên lời chúc
Vì biệt danh cả làng ban tặng
Vùi dập tôi – họ khinh ghét thằng tôi
Vâng, tôi biế
t, tôi là người có lỗi
Tôi về
đây chỉ muốn chuộc lỗi thôi mà
Họ dử
ng dưng không ai thèm chấp nhận
Tôi biết làm sao? – lặng lẽ
tôi đi

Vì niềm vui của bao người tôi mến
Của mẹ, của cha,… và của cả em yêu
Ôi ngang trái – nỗi oan ai rửa sạch
Tôi chấp nhận lâu rồi
Lại tiếp tục mang thôi
Vì hạ
nh phúc bao người – riêng mình tôi tủi phận
Đ
ất trời hiểu mà – đừng hắt hủi thằng tôi
Ôi xuân vui – xuân về rồ
i đấy
Có chút gió xuân về - tôi thấy xuân vui…

05/2004

Nguyên Hữu

 



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét