Trong đêm
Chẳng một ánh đèn
Có kẻ ngồi
nhìn,
Ngồi ngắm trời đêm
Khuya rồi ai giấc
Mộng êm
Mộng êm
Mà kìa vẫn kẻ
nhìn sao hóa đèn
Còn trăng cứ
ngỡ em yêu
Đôi ta trên dưới đều nhìn ngắm
nhau
Lung linh ngàn
vạn đèn mầu
Qua đôi song cửa
bắc cầu cơn say
Nhìn nhau chẳng
nói – ô hay?
Lạ kì thế đấy
Mà say
Đất – trời…
ĐÊM TRĂNG TÌNH
04.2000
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét