ĐẠI DƯƠNG HỒN TÔI
Ngày qua ngày thả
mình trong cô đơn.
Từng cơn gió cứ đến
lại đi
Đưa hồn tôi lạc vào những mênh mông.
Tôi như thuyền trôi
Bồng bềnh theo con sóng
Đưa tôi đi dưới bầu trời mây trắng
Trôi trôi trôi theo tôi tôi theo dòng.
Tới nơi xa chỉ còn tôi với tôi.
Xa xa heo hút chẳng thấy
bóng quê nhà.
Và cô đơn tôi cứ thả nổi trôi
Trôi đi đâu giữa đại dương mịt mù sóng lớn
Và cũng khi nhẹ nhàng êm dịu
Ru tôi vợi bớt
những cô đơn,
Dẫn đường đưa hồn tôi
tới với
Những đam mê giữa đại
dương
Khi êm đềm ai có biết đâu.
Ôi là thế trong cô đơn vẫn có
Thoáng những đam mê
Thoáng chút buồn vui
Và tôi yêu từng con sóng
nhỏ
Cứ dịu dàng
Hát ru
Hồn tôi ngủ yên.
03.2001
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét