LUÂN CHUYỂN
(Ngũ ngôn bát cú đường luật)
Hoàng hôn rụng xuống rồi
Giọt nắng khẽ tàn rơi
Tiễn mộng chìm vào đất
Mang đêm thả khắp trời
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
LUÂN CHUYỂN
(Ngũ ngôn bát cú đường luật)
Hoàng hôn rụng xuống rồi
Giọt nắng khẽ tàn rơi
Tiễn mộng chìm vào đất
Mang đêm thả khắp trời
ĐẰNG SAU NỤ CƯỜI
Tôi vẽ nụ cười
Nụ cười nguệch ngoạc
Một nụ cười khác
Chỉ mỉm cười thôi…
Vẽ một đôi môi
BẠN LÀM GÌ KHI GẶP CƠN ĐAU
Gặp những cơn đau khủng khiếp bạn
sẽ làm gì?
Nhắm mắt lại và chờ Thần chết đến
bắt đi?
Lưỡi hái kề cổ lôi hồn rời xa
thân thể
Ti hí mắt nhìn có sự đổi thay
không tệ…
Có lần nào đau quá mà bạn từng buông xuôi
VỀ VỚI CUỘC ĐỜI THỰC
(Ngũ ngôn bát cú)
Sẽ chẳng có phép mầu
Kết đẹp không thấy đâu
Cuộc sống vốn nghiệt ngã
Ít cố gắng còn lâu
HOẠ SĨ
GIÓ
Gió thật
nghịch ngợm
Gió kéo mầu
trời
Ra tận
ngoài khơi
Hoà vào
nước biển…
Màu lục tan biến
BIỂN ĐỘNG
(Tứ ngôn bát cú)
Dường như quen mui
Cực tận niềm vui
Rít lên sung sướng
Cơn gió tới lui
XÓT XA! CẬU BÉ NHÀ NGHÈO ĐI BẮT
CUA PHỤ GIÚP CHA MẸ CHẲNG MAY BỊ CHẾT ĐUỐI
Tại nghèo chỉ tại nghèo thôi
Cùng trang cùng lứa cuộc đời đủ
no
Nghèo nên san sẻ điều lo
Cho cha cho mẹ nhỏ to việc làm
Giầu sang ai chẳng không ham
TÍCH LŨY LUÂN HỒI
Không ai tự dưng giàu
Nào tự dưng người đau
Anh sướng, em hờn, chị khổ…
Vậy bắt nguồn từ đâu…
Phật học có câu:
ĐỪNG DỪNG LẠI
Ai dừng lại
Sẽ về hưu
Như trời chiều
Đương tàn nắng…
Bị thương nặng
TẬN CÙNG MÙA ĐÔNG
Nơi cuối cùng tôi ạ có thể là mùa
đông
Phơi khắc nghiệt làm sao thấy được
chút tươi hồng
Bầy thú bận rộn ba mùa tha lôi đầy
ổ
Chỉ để qua đông, để tồn tại đấy
thấy không?…
Vui tột cùng mùa nào bất kể cả mùa đông