NỤ CƯỜI KẺ SAY
Thế gian trông
thấy
Một kiếp con
người
Nỗi buồn nhiều
đấy
Sao miệng vẫn
cười...
Hết thời bó gối
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
NỤ CƯỜI KẺ SAY
Thế gian trông
thấy
Một kiếp con
người
Nỗi buồn nhiều
đấy
Sao miệng vẫn
cười...
Hết thời bó gối
MỘNG TRẦN
(Thuận nghịch độc)
Vàng bạc nặng người những cảm thương
Sợ là suy nghĩ vướng vô thường
Dang tay bởi tại phàm tâm nặng
Thả phận vì do quỷ tính cường
TRỐN TRÁNH
(Tứ tuyệt- không đối)
Cảm xúc trong tôi tiêu cực tệ
Như thuyền mất lái giữa trùng khơi
Thu mình lảng tránh người qua gặp
Sợ tổn thương thêm, mặc sóng bồi...
MỘNG ĐA ĐA
(Thuận nghịch độc)
Ca bài đắng nghẹn thấm chiều đông
Giá lạnh đùa người có hiểu không
Quà chuyển đến anh nhiều lửa ấm
Mộng khơi say chị lắm men nồng
TÂM PHÀM GIÃ TUỔI
Đến tuổi tự dưng sẽ khác thôi
Băm to kho mặn cũng có thời
Tuổi biết mệnh trời thu khép lại
“Ngũ thập tri thiên mệnh” đâu
sai...
Đừng viện cớ này nọ nữa ai
BI KỊCH
(Tứ tuyệt - không đối)
Nhiều người ảo tưởng tự cho rằng
Cảm xúc do mình nắm hết chăng
Kiểm soát không thành sinh thất vọng
Buồn than mắt lệ khổ chi bằng...
THIẾU CẢM XÚC
(Thập ngôn)
Vòng kim tiền luẩn quẩn thực sự
ta ghét mi
Hãy nhìn xem trong ta còn sót lại
điều gì
Chỉ còn đây này những bài thơ xa
xưa cũ
Đôi bàn tay, một tâm hồn ủ rũ sầu bi
NẶNG TIỀN
(Áp cú)
Trời hành lắm kẻ khổ chưa coi
Coi thấy mà thương cái phận đời
Đời sống xem tiền như vị thánh
Thánh ca tụng chúa giống con người
CÁI MIỆNG NÓ THÈM MÀ CHẲNG DÁM ĂN
(Dĩ đề vi thủ)
Cái thế thời này thật khổ anh
Miệng là cái tội suốt ngày hành
Nó làm bụng đói sôi òng ọc
Thèm há môi tều chẹp thất thanh
PHÍA SAU NHÂN ĐẠO
(Cửu ngôn)
Niềm hi vọng đã lụi tàn từ rất
lâu
Muôn sắc thái cứ ẩn hiện ở trong
đầu
Nhếch môi cười với sự đời mà bất
lực
Công khai móc túi nhưng người dám nói đâu