KHI CUỘC SỐNG PHÂN VAI CUỘC ĐỜI
Em đứng đợi bao đêm rồi mưa ướt
Lạc bước rồi viết câu chuyện cùng đêm
Từng người qua khô lại ướt môi mềm
Trang nhật kí thêm đắng dòng chua
xót...
Dòng thời gian vô tình ghi nắn nót
Chuyện một người con gái xa quê
Đêm tẩm ướt những tủi hổ ê chề
Chưa kiếm được ngày về vui đất mẹ...