MUÔN NHÀ
(Thủ Nhất
Thanh)
Nhà bên lớn
nhất thật nhiều tiền
Nhà trước
to đùng giật cấp tiên
Nhà bác
trăm gian màu gỗ gụ
Nhà cô nghìn mét sắc cây kiền
Nguyên Hữu: tên thật là.................. Sinh ngày: 26 tháng 08 năm ........ Quê quán: Nam Định
MUÔN NHÀ
(Thủ Nhất
Thanh)
Nhà bên lớn
nhất thật nhiều tiền
Nhà trước
to đùng giật cấp tiên
Nhà bác
trăm gian màu gỗ gụ
Nhà cô nghìn mét sắc cây kiền
ÁP LỰC
(Gieo vần nối)
Có đâu đồ
đạc nhiều
Ngoài mấy
bộ quần áo
Rời đi một
buổi chiều
Đúng như điều dự báo…
ĐIỀU CHƯA
BIẾT
(Gieo vần
ôm)
Ta biết rằng
xuân vẫn luyến nhìn
Từ cánh
đào hoa còn tươi thắm
Từ trong
ta còn đang say nắng
Với sắc đẹp của bông mai xinh…
ĐÓN EM
Vườn hoa cúc
nở đón em về
Để mộng
anh dài với đất quê
Ở lại
cùng nha cho thỏa ước
Không đi nữa nhé để vẹn thề
MỘNG XUÂN
(Vĩ tam
thanh)
Xuân còn
cứ phải tưới tười tươi
Vẻ đẹp là
do cưới cưỡi cười
Hỡi gió
dìu ra biên biến biển
Này mây chở tận giới giơi giời
VẺ KHÁC LẠ
(Song điệp)
Biết chắc
rằng rằng lọt lọt sao?
Còn còn vọng
vọng tưởng là cao
Mua danh
để để vênh vênh mặt
Tậu phận cho cho nở nở đào
TRÒ ĐỜI
Phản bội
đâu say nắng chút à
Đôi mình
gắn bó mãi anh nha
Chỗ kia
tiếng huýt ai vừa thả
Góc nọ điệu kèn kẻ mới qua
NGOẠI
TÌNH
Hôn nhân
hạnh phúc một gia đình
Vỡ vụn
tan hoang bởi ngoại tình
Chả bác
vài đùm đưa phía miệng
Nem bà mấy
nắm buộc nơi đinh
Phiêu lưu lắm bận đùa không tưởng
CHIẾC Ô
QUAN HỆ
Thế thời
này lắm nhiễu nhương
Tham công
nhác việc lại thường có danh
Chỉ cần
ông, chú, bác, anh
Sợi dây
quan hệ nắm nhanh để lười
Kẻ thì mồi để treo môi
HÓNG
Nhìn xem
chị đó đang xung trận
Ngó thấy
anh kia mải thủ đòn
Bác vội
trèo tường cho cảnh rõ
Cô mau
kéo ghế chỉnh khung dòm
Ui choa sợ vợ nhà không nóc
QUA CƠN
GIÔNG
(Gieo vần
ba tiếng)
Giọt nước
mắt rơi trong đêm gió mưa
Tiếng nuốt
ngược tả cay đắng nào vừa
Vang tứ
phía bao nhiêu lời thiên hạ
Chấp nhận mà, đau thế đã toại chưa?...
TIẾNG GỌI
TỪ CUỘC SỐNG
(Gieo vần chéo)
Đôi mắt cứ
mải mê nhìn
Quên tiếng
hơi thở ngừng lại
Kèm theo
ngắt quãng nhịp tim
Giật mình ngỡ ra đi mãi…
THÌ RA LÀ
MƠ
Cuối năm
buồn tiết trời mưa
Cành khô
buốt lạnh cho vừa lòng đông
Chiều nay
ai có về không
Đường
phơi những lá tơ lòng héo khô
Mưa mà, ướt sạch cơ đồ
HỒI XUÂN
(Tứ thất
cửu)
Mùa thu
Hà Nội
Một buổi
sáng tắm gội trong sương
Nỗi niềm
che giấu giữa vô thường hồi xuân…
Nhiều lần thoáng nhớ
Xin có đôi lời cùng chia sẻ với tác giả và ace thi hữu khi cảm nhận nội dung bài thơ ĐÀNH QUÊN của tác giả: Nguyên Hữu.
Một lời Xin nói với mọi người về bài thơ là (— TIẾC — )
Hầu như tất cả các chi tiết của bài thơ đều liên quan đến từ này , mặc dù tác giả không xử dụng từ ở trong bài
KHÔNG
CHUNG HƯỚNG
(Gieo vần
ôm - tiếp)
Một lần nữa
Chúng
mình gặp lại nhau
Ly cà-phê
đen màu
Có gọi về một tia hy vọng…
DUYÊN
DÁNG ÁO DÀI
(Gieo vần
tiếp)
Áo dài mầu
trắng
Trong veo
trong nắng
Duyên
dáng làm sao
Cuộc sống khát khao…
NHẠT THU
Thả hồn
vào nước trong veo
Lấy ra được
chút tẹo teo đất trời
Thả mình
vào nước... Ôi trời
Lấy về lạnh
lẽo một người giống ta
Một người cũng chửa mấy già
KHU RỪNG
CHÀO NGÀY MỚI
(Gieo vần
ba tiếng)
Một buổi
sáng tinh mơ
Màn sương
trắng đục mờ
Lũ chim vừa
thức giấc
Đọc mãi một bài thơ…
VÔ DUYÊN
(Vĩ tam
thanh)
Uốn lưỡi
nhiều lần nhá nhả nha
Làm răng
vẫn lỗi á a à
Vô duyên
lại ngỡ thăng thằng thẳng
Cảm tính coi bừa xá xạ xa
GỌI TÌNH
YÊU VỀ
(Gieo vần chéo)
Trần gian
vang vọng
Một tiếng
đàn ai
Theo vào
trong mộng
Được tiếng
thở dài…
GIÁ NHƯ
(Song thất
lục)
Cây vẫn
còn đầy kỉ niệm xưa
Từng nét
chữ như vừa mới khắc
Yêu
thương chưa nhắc đã về…
Ở đó những hẹn thề thủa trước
PHONG TRẦN
(Gieo vần
tiếp)
Lặng gió,
hàng cây đứng bóng
Đường xưa
chói loà tia nắng
Người vắng
bóng kẻ đi tìm
Bụi tung theo gió lặng im…