CON PHỐ HỒI XUÂN
Con phố cổ nằm im lìm trong nỗi
khổ
Chiếc áo ngày xưa giờ loang lổ
tróc, bong
Lớp rêu xanh, xanh mấy cũng chẳng
yên lòng
Xuân vẫn ngóng đợi điều gì thật mới
lạ…
Cơn gió đi qua làm xôn xao đám lá
Nũng hờn cuộc đời mục nát cả tấm
thân
Đến cỏ dại còn cưỡi lên mà giữ phần
Thế mới thấy cao đến mấy lần vẫn
khổ…
Người con gái ngọt ngào tươi trên
phố cổ
Hương đời gọi về muốn thấy những
ngày xưa
Đẹp vô ngần bất kể trời nắng hay
mưa
Thế mới biết xuân thì quả là vô
giá…
Thay đổi một tí tăng thêm phần mới
lạ
Biết được bao lâu nhưng quá đủ
nay rồi
Cứ níu thêm chút nào hay chút ấy
thôi
Mai lại cũ, bao giờ hồi xuân nữa
nhỉ…
10-05-2022
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét