Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2020

NỤ CƯỜI KHÔ HÉO

 


NỤ CƯỜI KHÔ HÉO

 

 

Tôi đã đi           

đi    thêm một ngày     lặng lẽ…            

Tôi đã mong   

những

Sớm mai            thức dậy      

thêm nụ cười              

gọi mời          

kế bên tôi.      

Tôi

Sực tỉnh          

khẽ giật mình 

không nụ cười ai gọi mình                 

lặng

Thinh              

thêm một ngày           

cô đơn bủa vây.          

Ai đến đây         

không ai đến đây       

chỉ có             

gió và mây        

chỉ có

ngày và đêm               

hờn     

nũng môi mềm.          

Tôi biết sao        

thì           

tôi cứ say        

rót chén say      

 từng       

chén vơi đầy.  

Mây có hay         

 kìa     

mây vẫn bay,  

đất vẫn đây     

sao     

lại cuồng quay,          

bàn tay chìa           

đây     

vẫn trắng tay,  

năm ngón tay 

xa rồi       

năm ngón tay xưa.     

Nắng không mưa                  

áo dài             

ai đón ai đưa              

quen lối chưa 

con đường         

không thích đón đưa. 

Đau đớn chưa

xa rời              

từng bóng ai qua.       

Đâu khúc ca          

năm nào                     

anh hát em nghe         

trong gió quen

mơ tìm            

thấy bóng ai về.         

Lặng       

 ai về, 

cô đơn vẫn một câu thề,                     

cơn say           

nức nở    

mụ mê tìm gì?   

 Đi      

mãi ngộ ghê   

áo dài      

quên mất lối về       

Đêm - ngày          

vẫn dài như thế               

ly say  

nũng nịu vơi đầy        

không      

ai về đây               

không     

ai đến đây       

nụ cười khô héo                 

chết    

thêm một        

ngày…

 

08-03-2020

Nguyên Hữu

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét