QUÀ QUÊ
Ta về mắt dại,
hồn ngây
Râu dài mặc xác
đắng cay đời người
Về đây dở khóc,
dở cười
Lại đành tiễn
biệt cái thời đã qua
Kim tiền nhiều
bọc dung hoà
Nắm vài nắm đất
làm quà được không?
Quà quê - đất mẹ
thơm nồng
Mốt mai có thể
gieo trồng mầm xanh
Giống như giếng
nước ngọt lành
Món quà mùa hạ
chẳng thành mùa đông
Nhạt cười khuấy
tổ rồng rồng
Loạn bầy, vỡ nhịp
còn mong nữa gì
Đôi bàn chân mỏi
vội đi
Phồn hoa lại gọi
lại vì... phồn hoa...
08/06/2019
Nguyên Hữu
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét